X Class (for 16) - And here We share our memories
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


X Class - And here We share our memories
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

[Truyên chữ] Món quà tình yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả Thông điệp
zCgyU

zCgyU


Tuổi thọ Tuổi thọ : 29 Ngày nhập ngũ : 19/03/2010 Bài đã nộp Bài đã nộp : 1 Mộ phần tại Mộ phần tại : Đà Nẵng Status Status : Shiawase

Bài gửiTiêu đề: [Truyên chữ] Món quà tình yêu [Truyên chữ] Món quà tình yêu I_icon_minitimeFri Mar 19, 2010 11:36 pm

(Hoathuytinh.com) Hành khách trên xe buýt nhìn đầy cảm
thông khi người phụ nữ trẻ xinh đẹp với cây gậy trắng thận trọng bước
lên bậc xe buýt. Cô trả tiền người tài xế và đi xuống giữa hai hàng ghế,
lần mò tìm chỗ ngồi.

Đã một năm kể từ khi Susan bị mù. Do một chẩn đoán nhầm về y học mà cô
gái tội nghiệp bất ngờ bị ném vào thế giới tối tăm, giận dữ, tuyệt vọng
và tội nghiệp. Tất cả chỗ dựa của cô bây giờ là người chồng, Mark.



Mark là một sĩ quan không quân yêu vợ bằng cả trái tim mình. Khi Susan
bắt đầu bệnh, nhìn cô chìm đắm trong tuyệt vọng, anh đã quyết tâm giúp
vợ lấy lại sức mạnh và sự tự tin để trở thành người độc lập trở lại.



Cuối cùng, Susan đã cảm thấy sẵn sàng đi làm trở lại, nhưng cô sẽ đi đến
cơ quan bằng cách nào? Trước đó cô thường đi xe buýt, nhưng giờ cô vô
cùng sợ hãi không thể tự mình đi quanh thành phố nữa.



Mark tình nguyện lái xe đưa cô đi làm mỗi ngày, mặc dù họ làm việc ở hai
đầu khác nhau của thành phố.



Đầu tiên, điều này phần nào an ủi được Susan, và thoả mãn mong muốn muốn
bảo vệ người vợ khiếm thị của Mark. Nhưng chẳng bao lâu sau, Mark nhận
ra rằng cách này không hiệu quả. Susan sẽ phải bắt đầu đi xe buýt trở
lại.



Nhưng cô vẫn quá yếu ớt, quá giận dữ. Cô ấy sẽ phản ứng thể nào? Đúng
như anh dự đoán, Susan vô cùng sợ hãi trước ý nghĩ phải đi xe buýt trở
lại.



“Em bị mù mà!” - Cô trả lời cay đắng. “Làm sao em biết được em đang đi
đâu? Em cảm thấy như anh đang bỏ rơi em”.



Trái tim Mark tan nát khi nghe những lời đó, nhưng anh biết phải làm gì.
Anh hứa với Susan rằng mỗi buổi sáng và tối anh sẽ đi xe buýt cùng cô,
bao nhiêu lâu cũng được, cho đến khi cô quen và có thể tự đi được. Và họ
bắt đầu thực hiện. Hai tuần liên tiếp, Mark trong bộ quân phục và tất
cả tình thương yêu dành cho vợ đã đưa Susan đi về mỗi ngày bằng xe buýt.



Anh dạy cô cách dựa vào các giác quan khác của mình, cụ thể như thính
giác, để xác định mình đang ở đâu và làm thế nào để quen với môi trường
mới. Anh giúp cô làm quen với các tài xế xe buýt để họ để ý đến cô và
dành cho cô một chỗ ngồi.



Cuối cùng, Susan quyết định sẽ tự mình đi xe buýt đi làm. Sáng ngày thứ
hai đã đến, và trước khi cô rời nhà, cô vòng tay ôm Mark, người bạn đồng
hành đi xe buýt tạm thời của cô, chồng cô, và người bạn thân nhất của
cô.



Mắt cô tràn lệ của lòng biết ơn về sự chung thuỷ, kiên nhẫn, và tình yêu
của anh dành cho cô. Cô tạm biệt anh, và lần đầu tiên, họ không đi cùng
nhau nữa.



Thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm… Mỗi ngày cô vẫn hoàn toàn tự đi, và
Susan chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như thế. Cô đang làm điều đó! Cô
đang tự mình đi làm.



Sáng thứ Sáu, Susan bắt xe đi làm như thường lệ. Khi cô trả vé để xuống
xe, người tài xế nói: “Cô gái, tôi thực sự ghen tỵ với cô đấy”. Rút
cuộc, ai trên trái đất này lại ghen tị với một người phụ nữ mù, người đã
đấu tranh để tìm thấy lòng dũng cảm, sự can đảm để sống như cô? Tò mò,
cô hỏi người tài xế: “Tại sao?”



Người tài xế trả lời: “Cô biết không, suốt tuần qua, sáng nào cũng vậy,
một quý ông lịch lãm trong bộ quân phục đứng bên góc đường bên kia dõi
theo cô khi cô xuống xe buýt. Anh ấy đảm bảo cho cô đi qua đường an toàn
và dõi theo cô cho đến khi cô vào hẳn nơi làm việc mới thôi. Sau đó anh
tặng cô một nụ hôn gió, tặng cô lời chào nhẹ nhàng và bước đi. Cô thực
sự là một người phụ nữ may mắn”.



Những giọt nước mắt hạnh phúc chảy dài xuống má Susan. Mặc dù không thể
nhìn thấy anh ấy bằng mắt, nhưng cô vẫn cảm thấy sự hiện diện của Mark
bên mình. Cô may mắn, quá may mắn, vì anh đã tặng cô một món quà còn quý
giá hơn một đôi mắt, một món quà cô không cần nhìn thấy để tin tưởng -
món quà tình yêu có thể mang ánh sáng đến một thế giới đầy bóng tối.



Hoathuytinh.com
(Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng
truyện này)

Về Đầu Trang Go down

[Truyên chữ] Món quà tình yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
X Class (for 16) - And here We share our memories ::  Trung tâm giải trí  :: Truyện :: Truyện chữ -
Designer: zC gyU và 1 số nguồn hỗ trợ khác
My homepage : http://www.9xclass.co.cc/
Powered by: Forumotion phpBB2 [Truyên chữ] Món quà tình yêu Cron
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất